Ở nhà Nghiêm Liệt ngây người suốt hai ngày, rốt cuộc cô cũng dần trở lại bình thường.
“Tôi muốn một mình yên lặng một chút.”
Lúc cô nói những lời này với Nghiêm Liệt, thật ra trong lòng không nghĩ như vậy.
Bởi vì cô rất rõ, con người đều sẽ nghiện sự dịu dàng, ngay cả cô cũng không phải ngoại lệ.
Cô cảm nhận được một sự dịu dàng rất mãnh liệt trên người người đàn ông này, mãnh liệt đến mức trong một khoảnh khắc nào đó, cô thậm chí còn muốn chiếm phần dịu dàng này làm của riêng, không để anh chia cho người khác một phần nào.
Nhưng cuối cùng lý trí của cô vẫn chiếm ưu thế, cô biết mình cần im lặng một mình. Có rất nhiều chuyện cô nghĩ không thông, cô cần bình tĩnh và suy nghĩ lại.
Nghiêm Liệt thật sự không đến quấy rầy cô nữa. Anh chỉ dặn dò cô, có việc nhất định phải nhắn cho anh. Hai ngày nay chắc anh sẽ bận làm việc. Dù sao cũng xin nghỉ một ngày, với tính cách của anh thì hẳn sẽ tăng ca để bổ sung hết những công việc chưa làm xong do xin nghỉ.
Cô cần suy nghĩ kỹ càng một chút...
Nhưng cũng không thể nghĩ quá nhiều về cuộc với nói chuyện Lâm Tu.
Bởi vì mỗi một chi tiết đều sẽ khiến toàn thân cô rét run.
Tên tội phạm này rất dễ gợi lên mặt tối tăm tồn tại trong tiềm thức của con người. Có lẽ gã chỉ tiện tay rút một cái, những thứ âm u vốn phải chôn vùi suốt đời sẽ được kéo ra từng chút như quay tơ từ kén. Sau đó, nó phân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846610/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.