Editor: Mứt Chanh
Tạ Lâu bị sốt lăn lộn đến mười một mười hai giờ. Trong nhà không có phòng dư nên bác sĩ Hà cố nén cơn buồn ngủ nhìn đến từng giọt cuối cùng xong thì dùng tốc độ nhanh chóng rút kim tiêm, dọn dẹp một chút thì rời đi. Tô Hà đưa người đến cửa, cô cũng đang rất mệt nhọc, ngáp một cái rồi vẫy tay với bác sĩ.
Bác sĩ Hà cởi áo dài tay trắng ra, xắn tay áo lên mới nói: “Buổi tối có phát sốt nữa thì lại gọi điện thoại cho tôi.”
Tô Hà gật đầu: “Vâng, vất vả cho anh rồi.”
“Hê, không vất vả.” Bác sĩ Hà nói xong thì đi vào thang máy.
Tô Hà nhìn cửa thang máy đóng lại mới trở về phòng. Đi vào, Tạ Lâu đã nói: “ Nóng…”
Tô Hà đoạt lấy điều khiển máy lạnh từ xa trong tay anh, “Đêm nay anh không thể mở máy lạnh.”
Tạ Lâu ngước mắt nhìn cô, “Anh đây nóng.”
Tô Hà: “Em cũng nóng, còn không phải chịu đựng theo anh đấy sao.”
“Em đi rót ly nước cho anh.” Nói xong Tô Hà lấy điều khiển máy lạnh từ xa đi, bước ra ngoài rót ly nước rồi quay lại, cầm ống hút đưa cho Tạ Lâu. Tạ Lâu nhìn chằm chằm ống hút kia thì híp mắt: “ Em thật sự xem anh như con mèo bệnh đấy à?”
Tô Hà: “…… Vì tiện theo dõi anh.”
Tạ Lâu lấy cái ống hút kia ném vào thùng rác, cầm ly ngửa đầu uống cạn một hơi. Uống xong, anh thả cái ly lại tủ đầu giường rồi kéo Tô Hà sang, “Ngủ thôi.”
Tô Hà đột nhiên không kịp phòng bị đã nằm lên.
Tạ Lâu xoay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-qua-ngot-ngao/1307561/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.