yển Trúc dắt Tiểu thiên sứ ra khỏi cửa, quay sang nói với Tiểu Hổ cũng đang bước theo ra : “Đừng có chạy loạn, Tiểu Hổ. Nếu em ngoan một chút, chờ chị đi làm về sẽ đưa em ra ngoài đi dạo, OK?”
Tiểu Hổ không đáp ứng cũng không phản đối, nó chỉ thừa lúc Uyển Trúc khởi động xe đang định rời đi thì nhảy phốc một cái vào giỏ xe, kinh ngạc vạn phần, Uyển Trúc không kịp kêu lên tiếng nào, người tiếp theo đi ra cửa đã ngạc nhiên nhìn dáng vẻ của cô.
“Hả? Tiểu Hổ muốn làm gì?”
“Meo ~, meo ~.” Tôi muốn cùng đi đến công ty.
Kha Thụy Long ngạc nhiên đảo mắt
“Nó đang nói cái gì vậy?”
Uyển Trúc xua xua tay.
“Em làm sao biết được?”
Kha Thụy Văn cũng đang định đi làm, hắn đảy đẩy em trai đang chặn ở trước cửa.
“Định chặn ở đây làm môn thần hả?”
Kha Thụy Lọng thuận hướng tránh ra hai bước.
“Tiểu Hổ hình như muốn cùng chúng ta đi làm.”
“Thật không?” Kha Thụy Văn nghiêng đầu dò xét Tiểu Hổ đang ngồi ngay ngắn trên đầu xe Tiểu thiên sứ, sau đó cúi mặt xuống thân nó.
“Tiểu Hổ tiên sinh, mày không phải là muốn đi làm với chúng ta chứ?”
“Meo ~, meo ~.” Tôi không phải muốn đi làm, chỉ muốn đi xem thôi.
“Thực có lỗi, ta không hiểu mày đang nói cái gì …”
“Meo ~!” Đồ ngốc!
“Chẳng qua là cho dù chúng ta đồng ý mang mày đi chơi, nhưng mày cũng không vào được, tòa nhà Phong Thị là cao ốc văn phòng, cũng không phải vườn thú.” Kha Thụy Văn nhẫn nại giải thích.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-be-lo-lem-thay-the/536669/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.