Đôi mắt to của Ôn Hinh mở lớn hết cỡ,đen bóng giống như hai hồ nứơc trong suốt nhìn chằm chằm vào Mạc Tư Tước.
“Cô gái,đừng nhìn tôi như vậy!” Mạc Tư Tước bị cô nhìn thiếu chút nữa khống chế không được chính mình, trong lòng ngực có hai ngọn lửa nhanh chóng thiêu đốt, hắn cho tới bây giờ cũng không biết chỉ là đơn thuần nhìn một cô gái,vậy mà hắn đã nghĩ sẽ lột sạch quần áo của cô,đem cô đặt ở dưới thân .
Mạc Tư Tước vươn tay che lên ánh mắt của Ôn Hinh, tay hắn rất ấm,mí mắt Ôn Hinh rất lạnh,hai luồng lửa và băng xen lẫn vào nhau len vào cơ thể hai người, Mạc Tư Tước đột nhiên nảy sinh một loại cảm giác kích thích.
“Anh rốt cuộc muốn làm gì?” Ôn Hinh trừng mắt nhìn, lông mi thật dài nhảy lên trong lòng bàn tay của hắn,khiến cho tim hắn đập nhanh hơn.
“Ôn Hinh,cô vì sao thì không thể giống những cô gái khác thích tôi sao?” Mạc Tư Tước bất đắc dĩ thở dài sau đó buông cô ra,Ôn Hinh vội vã nhảy ra.
“Còn anh vì sao thì không thể giống những người đàn ông khác cách xa tôi một chút?”
“Triển Dương có thể hôn cô vì sao tôi không thể?” Mạc Tư Tước nhíu lông mày,miệng phát ra lời nói đố kỵ khó có thể phát hiện.
“Hắn là bạn của tôi!” Ôn Hinh nhấn mạnh.
“Nếu nói như vậy,bạn bè là có thể hôn sao?” Mạc Tư Tước kỳ quái cười hai tiếng, Ôn Hinh cảm thấy cả người sợ hãi, dưới màn đêm, người đàn ông có cặp mắt như bảo thạch phát ra ánh sáng tà mị.
“Mạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-be-lo-lem-va-hoang-thai-tu/1976941/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.