- Ta sợ thời gian làm học trò còn ngắn ngũi. Nhìn những lo toan của người lớn ta bỗng ngán ngẫm quá.
- Chuyện gì đến tự nó sẽ đến, dù mi có sợ gẵm làm được gì. Nếu sợ thì phaỉ có hành động thiết thực giữ cho tuổi trẻ của mình thật đẹp.
Thảo phì cười :
- Nếu vậy mi nên bảo anh Minh đừng làm tuổi trẻ của ta xao động nữạ
Hạnh liếc Thảo :
- Phải vậy không, dù sao một chút riêng tư cũng làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa. Đừng làm người ta buồn.
- Ta chỉ sợ...
Hạnh gạt phăng :
- Sao hôm nay mi lắm thứ sợ vậy ? Thường ngày có nghe mi nói đến bao giờ đâu ?
- Hạnh nè, anh Hai ta đối xữ với mi có tốt không ?
- Hỏi chi vậy ? Ganh tị hả ?
- Xì, ai thèm, hỏi đặng méc mẹ
Hạnh tái mặt :
- Mi định làm gì ?
Thảo cười khì khì :
- Đặng me ta mau mau sắm sính lễ rước mi về dinh chứ !
Hạnh đấm lên vai bạn :
- Ta cũng như mi, không dại gì có chồng sớm cho khổ. Phải tận dụng tuổi trẻ của mình sao cho thật vui, thật sôi động.
Hạnh thấy mặt Thảo buồn hiu liền hoỉ :
- Ủa, sao mi buồn ?
- Ta đang cần có chị dâu sớm, vì ta lười nấu ăn, giặt giũ quá !
Hạnh đấm lên vai Thảo thùm thụp :
- Con quỹ, định tìm người giúp việc i hả ?
Thảo cười phá lên :
- Nói vậy chứ anh Hai ta đâu dể gì để i cực, phải hông ?
Hạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-be-thich-dua/538103/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.