Chương 32: Kẻ phản quốc.
Tác giả: Thiên Địa Linh Linh
***
Trần Lệ vẫn thường xuyên nằm mơ thấy cơn ác mộng này.
Năm đó, hắn vừa tròn mười tuổi, theo cha cùng gia quyến tháo chạy về phương Bắc. Đầu xuân, trời đêm không trăng cũng không sao. Đoàn người lầm lũi di chuyển, mưa phùn ướt áo, thấm buốt da thịt.
Đột nhiên, xung quanh thắp lên đèn đuốc bập bùng. Những tiếng bước chân mạnh mẽ xao động cả cánh rừng, báo trước rằng đám người Trần Lệ đã bị tập kích. Cha hắn run rẩy hoảng hốt, nhất thời chẳng biết phải làm thế nào, dưới ánh lửa sáng rực lại nhìn không ra con đường để thoát thân.
Người đứng đầu cầm đuốc giơ lên cao, cất giọng sang sảng: "Trần Kiện thân làm tướng, trong tay nắm vạn quân, thế nhưng mới xung trận đã vội vã buông kiếm xin hàng. Nay ta thay mặt triều đình diệt trừ kẻ phản quốc!"
Lời vừa dứt, tiếng trống trận lập tức nổi lên. Quân dân tỏa ra dồn dập từ bốn phương tám hướng, thế như chẻ tre. Lửa nóng thiêu đốt, khói bay dày đặc chắn ngang bầu trời. Trần Lệ sức khỏe yếu ớt, khó thở ôm ngực, được cha dìu lên lưng ngựa.
"Trần Lệ, ôm cha thật chặt, được không con?"
Nghe cha hỏi, Trần Lệ chỉ lặng lẽ gật đầu. Hắn nhắm chặt mắt, vùi mình vào ngực ông. Xung quanh, tiếng đao kiếm va chạm vang lên chát chúa. Máu bắn lên gáy, chảy xuống lưng của Trần Lệ, nhưng hắn chẳng để tâm, đôi tay nhỏ nhắn vẫn siết chặt lấy áo cha.
Thình lình, một mũi tên xé gió lao tới, Trần Kiện cất tiếng rên rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chang-ngu-su-thoi-tran/557690/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.