Bên ngoài sảnh tiệc nhanh chóng vang lên tiếng động.
Một người đàn ông dáng người hơi mập, mặc bộ vest đen bước vào.
Sau khi bước vào, từ xa đã hướng về phía Lộ Dịch An chào hỏi:
“Lộ Dịch An tiên sinh, haha, không biết tôi có đến đúng giờ không?”
Lộ Dịch An tiến lên trước, bắt tay với người đàn ông hơi mập đó, nói:
“Đổng Minh Trác tiên sinh, ngài đến vừa đúng lúc, mời bên này.”
Vừa nói, hai người đi song song về phía trước. Lộ Dịch An giới thiệu:
“Vị này là ông chủ của tôi, Tây Nguyên.”
Đổng Minh Trác không khỏi ngây người.
Hoàn toàn không ngờ Lộ Dịch An chỉ là cấp dưới, còn ông chủ thực sự lại là người khác.
Tây Nguyên chậm rãi nói:
“Mời ngồi.”
Cách nói chuyện mang khí thế từ trên cao nhìn xuống, không giống một cuộc trò chuyện bình đẳng, mà như đang ra lệnh cho đàn em của mình.
Trong lúc Đổng Minh Trác còn ngẩn người, Lộ Dịch An đặt tay lên vai ông ta, nói:
“Đổng tiên sinh, mời ngồi.”
Đổng Minh Trác ngồi xuống đối diện Nam Tinh.
Nam Tinh nhìn Đổng Minh Trác, chớp mắt.
Cô biết Đổng Minh Trác.
Tối qua đã xem ảnh.
Ba của Đổng Lãng, người đàn ông đã nuôi dưỡng đến mười ba tình nhân.
Ánh mắt Đổng Minh Trác dừng lại trên người Nam Tinh vài giây, ánh lên vẻ kinh ngạc.
Cô gái này, thật xinh đẹp.
Rất trẻ, lại rất non nớt.
Một cảm xúc nhanh chóng thoáng qua trong mắt Đổng Minh Trác.
Rất nhanh sau đó, lại có người khác bước vào.
Một người đàn ông mặc áo blouse trắng, dáng vẻ ôn nhuận như ngọc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/2709647/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.