Chỉ cần có thể cứu được Quyền Tự, xây dựng một phòng thí nghiệm theo tiêu chuẩn, nhà họ Quyền chắc chắn sẽ đồng ý.
Miêu Kình lắc đầu:
“Nước M không chỉ có phòng thí nghiệm, mà còn có rất nhiều nhà nghiên cứu trong lĩnh vực này. Cháu phải biết rằng, trong những thử nghiệm lớn như thế này, tôi cần thảo luận với những người trong ngành.
Họ không thuộc tập đoàn Quyền Thị, phần lớn trong số họ cho rằng nghiên cứu khoa học là tự do, chưa bao giờ chấp nhận tài trợ từ bất kỳ tập đoàn lớn nào.
Hơn nữa, đến nước M cũng là cách tốt nhất để đảm bảo an toàn cho cháu.”
Nam Tinh nghiêng đầu:
“Tôi phải đến nước M sao?”
“Cháu không phải là bạn gái của Quyền tiên sinh à? Hai người có thể đi cùng nhau.”
Giáo sư Miêu Kình nghĩ rất đơn giản, cũng không cảm thấy đây là việc khó khăn. Tuy nhiên, Nam Tinh lại im lặng, không nói gì.
Miêu Kình nghi ngờ:
“Có vấn đề gì sao?”
Nam Tinh xoa thái dương:
“Có. Quyền Tự có lẽ sẽ không đồng ý. Tôi cần suy nghĩ xem phải nói chuyện này với anh ấy như thế nào.”
Miêu Kình nhún vai:
“Được thôi. Nhưng với Quyền Nhung tiên sinh thì tôi đã nói rồi.”
Dù sao, đó cũng là nhà tài trợ của ông.
Hợp đồng mà ông ký với tập đoàn Quyền Thị gần như không có yêu cầu gì, hoàn toàn để ông thoải mái thực hiện thí nghiệm. Bất kể cần thứ gì, tập đoàn Quyền Thị đều cung cấp ngay lập tức. Điều này luôn khiến Miêu Kình cảm thấy nhà tài trợ Quyền Thị rất tốt.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/2709713/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.