Editor: Kiều Tiếu
Tiếng cười của Trịnh Vinh trong căn phòng yên tĩnh, có vẻ đặc biệt chói tai.
Hắn nhịn không được nhìn về phía Liễu Huyên Nhu.
"Huyên Nhu tiểu tỷ tỷ, cô có thể nói cho tôi biết không, cụm từ 'làm bạn bè' này, phát âm kiểu gì nhỉ?"
Sắc mặt của Liễu Huyên Nhu đỏ lên, trong mắt có phần hoảng loạn, nhưng nhiều hơn vẫn là ủy khuất.
"Tôi thật sự muốn làm bạn với Nam Tinh."
Tống An An nhìn thịt viên trên đũa mình bị người khác một ngụm nuốt xuống, suýt chút nữa thì khóc.
Trịnh Vinh mở miệng.
"Lên weibo cọ nhiệt độ còn chưa đủ, còn muốn lén lút tẩy trắng sạch sẽ, đổi lại một miếng thanh danh tốt ư?"
"Nhưng, đó không phải là ý định của tôi a."
Bởi vì năm đó Quyền Tự để lại bóng ma trong lòng hắn, nên đối với loại con gái nhu nhu nhược nhược này, Trịnh Vinh không có tí thông cảm nào.
Thậm chí trong lòng còn không dấy lên nổi một tí mềm lòng nào.
Hắn đẩy đẩy mắt kính,
"Không phải là ý định của cô, nhưng người thu lợi lớn nhất chính là cô. Lại nói, nếu cô không tình nguyện, vậy quay về nói với người đại diện của cô, kêu hắn ta xóa ảnh chụp đi, nói cô vĩnh viễn sẽ không lấy tên tuổi của Nam Tinh ra xào nhiệt độ. Như vậy, có lẽ hai người còn có thể làm bạn bè."
Liễu Huyên Nhu cúi đầu, thân thể gầy yếu quơ quơ, hốc mắt đỏ hồng, giọng nói rất rất nhỏ.
"Người đại diện căn bản sẽ không nghe tôi. Cho dù tôi có nói thì cũng vô dụng."
Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/7523/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.