Editor: Kiều Tiếu
Tống An An mong mỏi nhìn thịt viên trên mặt đất hồi lâu, lập tức đỏ hốc mắt.
Nãi thanh nãi khí kêu một tiếng.
"Viên."
Nam Tinh nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Tống An An.
Sau đó gắp một miếng thịt viên bỏ vào trong bát, đưa cho cậu nhóc.
"Dùng tay ăn."
Tống An An vừa nghe, trong mắt tức khắc sáng ngời, như là mở ra một thế giới mới, cầm thịt viên lên gặm.
Trịnh Vinh nhìn bộ dáng y như con heo của Tống An An, dời tầm mắt, có chút ghét bỏ.
Chương Võ bị làm lơ, giận tới mức bật cười.
"Nam Tinh, làm người nên để lại đường sống, một ngày nào đó còn phải gặp nhau, cô bắt ép nghệ sĩ nhà tôi tới mức phát khóc, chuyện này là thế nào?"
Chương Võ nói xong, ánh mắt quét lên người Quyền Tự đang ngồi bên cạnh Nam Tinh.
Nội tâm bắt đầu cân nhắc.
Đây là nghệ sĩ hợp đồng mà Nam Tinh mới ký?
Nam - vẫn luôn không có cảm xúc gì – Tinh, rốt cuộc nhíu mày, ăn một bữa cơm thôi cũng không cho người ta ăn một cách an ổn.
Cô nhìn về phía Liễu Huyên Nhu đang bận khóc lóc.
"Tôi bắt ép cô khóc?"
Liễu Huyên Nhu không nói lời nào, chỉ liên tục lắc đầu.
Ánh mắt của cô ta cứ rơi xuống người Quyền Tự, cứ như thể là vì Quyền Tự nên cô ta mới khóc.
Nhận thấy được ánh mắt của Liễu Huyên Nhu, Nam Tinh nhíu mày càng chặt.
Nữ chính này không phải nên nị nị oai oai, thâm tình ngược luyến với Chu Mạc hay sao?
Đây là ý tứ gì?
Muốn kiếm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chap-dai-lao-vua-sung-vua-lieu/7524/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.