“Thần Sở?”
Nam Cung Tú nghe nói như vậy, đặt mông ngồi lại trên ghế, vẻ mặt như không còn một giọt máu nào, hai tay đặt trên đầu gối đã nắm chặt thành nắm đấm.
Ban đầu khi lấy ra cuốn sách lụa vàng đen đó ra, đã ngầm thể hiện rằng Nam Cung bọn họ và thần y Sở kia chính thức trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Mà nếu đã thành kẻ thù không đội trời chung, như vậy đương nhiên gia tộc Nam Cung cũng đừng hy vọng sẽ lấy được thuốc kéo dài tuổi thọ từ trong tay Sở Quốc Thiên.
Chỉ sợ là có đánh chết Sở Quốc Thiên, anh cũng nhất định không đưa cho bọn họ.
Hơn nữa, bây giờ bọn họ cũng không có cái khả năng để đánh chết được đối phương.
“Ông chủ, ông đừng lo lắng, làm sao thật sự có thể tồn tại loại thuốc đi ngược lại ý trời này chứ? Tôi đoán phân nửa chắc chắn là giả, có lẽ là anh ta chỉ dựa vào danh tiếng của mình để lừa gạt mấy ông cụ ông lão mà thôi, người bình thường ai nghe thấy điều này cũng đều biết người đó chỉ là một tên lừa đảo, không cần phải sợ hãi.” Một người ở trong gia tộc Nam Cung đứng bên cạnh nói.
“Điều này cũng đúng” Nam Cung Lập Hình gật đầu một cái: “Tôi sống đã nhiều năm như vậy rồi, chưa bao giờ nghe thấy tuổi thọ của con người có thể kéo dài được chỉ dựa vào cách uống một loại thuốc, nếu thật sự là như vậy, chẳng phải loài người có thể trường sinh bất lão chỉ với một loại thuốc này hay sao?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chong-la-than-y/449331/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.