Mưa phùn không ngớt, chẳng vì mặt trời ló dạng mà ngừng lại, mà là dần mưa to hơn. Khi xuống núi, quần áo của cả hai người đều ướt sũng, đặc biệt là Giản Du Du, bộ quần áo vốn dĩ không quá nghiêm túc giờ lại dính vào người, càng có vẻ khó có thể hình dung.
Vu Hạ Khôn đi phía sau cô, tầm mắt không tự chủ lướt qua cơ thể cô. Chủ yếu là vì không có ai khác trên cả con đường, màu sắc quần áo của Giản Du Du lại khá lòe loẹt nên anh không có nơi nào khác để nhìn ngoại trừ cô.
- --Đọc FULL tại Truyenfull.vn---
Giản Du Du quả thực giống như cô đã nói, mức độ luyện tập này không đáng nói chút nào, tuy rằng khi xuống núi cả người bị mưa xối ướt đẫm nhưng lại mát mẻ thoải mái không ngờ. Cô đi phía trước, đôi chân dài vì xuống dốc mà căng lên, đường cơ săn chắc rất bắt mắt, chiếc váy ngắn cũn cỡn vỗ về đồi cao phía sau. Vu Hạ Khôn đi phía sau dần dần đỏ ửng hai tai, cảm thấy Giản Du Du bây giờ giống như đã làm ô nhiễm thị giác và thính giác vậy!
Anh không thể chịu đựng được, cởi bỏ chiếc áo khoác đã ướt sũng trên người, vội vàng đuổi kịp Giản Du Du, rồi đột ngột vòng qua cô từ phía sau, cố gắng quấn chiếc áo khoác quanh eo cô.
Nhưng trước khi hành sự anh chẳng nói, khiến Giản Du Du cảm thấy eo mình đang bị người ta ôm lấy nên vô thức nâng khuỷu tay lên và đập mạnh về phía sau.
Vu Hạ Khôn thét lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-cong-ngay-tho-co-ngay-len-huong/1090711/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.