Đường Viễn cảm thấy mì khô bán tốt như vậy, hắn vẫn nên sớm giao 50 cân mì mà Tiền lão gia đặt một chút, để nhanh mở rộng thị trường.
Vì thế, chờ mì được phơi tốt, hắn liền đóng gói thật tốt rồi đưa đến Triệu gia.
Xe lừa đã bị Tô Nặc cùng Đại Tráng lấy đi, bọn họ hôm nay muốn bày quán. Vì vậy Đường Viễn đành tự mình khiêng túi leo lên xe bò đi trấn trên.
Trước khi rời đi, hắn chuẩn bị sẵn nước kiềm, rồi dặn dò Tô mẫu kỹ càng, nhờ bà giúp trông coi nhà một chút.
Sau khi đem mì khô tới Triệu gia, Tiền lão gia mở ra kiểm tra, rất hài lòng mà thanh toán tiền. Ngày hôm sau Tiền lão gia cùng nhi tử khởi hành trở về nhà.
Đường Viễn lại đến tạp hoá Vương Tưởng, vừa vào liền thấy mấy đại nương đang mua mì khô. Vương lão bản nhìn thấy hắn, cười tiến lên nói: "Lại tới mua bột mì sao?"
Đường Viễn: "Vương đại ca! Phiền toái ngài về sau mỗi ngày đều giao đến cho ta 300 cân bột mì."
Mì kiềm sau khi làm xong cần phơi ba bốn canh giờ. Buổi sáng làm mì còn được, tới buổi chiều cơ bản đều khô tốt. Nhưng buổi chiều mì mới làm xong thì đều phải phơi thêm một hai canh giờ của ngày hôm sau mới được. Đặt số lượng ít còn được, chứ mà số lượng nhiều, liền sẽ không đủ dùng. Cho nên hắn muốn tốt nhất mỗi ngày làm nhiều hơn một chút, vì vậy hắn đã đặt Ngưu đại thúc làm thêm hai mươi cái giàn phơi mì nữa.
"Được thôi" Vương lão bản cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dai-kiem-tien-duong-gia-hang-ngay/1831862/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.