Hình Hạo Xuyên không đành lòng nhìn thấy cảnh này, muốn lau những giọt nước mắt khiến cho bản thân thật đau lòng kia đi, liền bật thốt : "Lưu Cảnh. . . . . ."
Lại bị Tô Lưu Cảnh khẽ nghiêng đầu tránh đi, như cực kỳ chán ghét anh chạm vào mình. Động tác Hình Hạo Xuyên chợt cứng đờ, khựng lại một chút, ngay sau đó liền lập tức thu tay về.
"Tiểu Mễ ngoan, mẹ và các chú có chuyện cần nói, con đi ra ngoài tìm các chị y tá chơi đi được không?". Tô Lưu Cảnh êm ái lên tiếng dụ dỗ.
Tiểu Mễ vội khéo léo gật đầu, đáp: "Được ạ. . . .", sau đó ngoan ngoãn nhảy xuống giường, đi tìm các chị y tá chơi với mình.
Đợi Tiểu Mễ đi ra ngoài, cả phòng bệnh lần nữa an tĩnh lại, nhưng giữa bầu khí tĩnh lặng đó lại xen lẫn bất an cực độ, rối rắm càng ngày càng lan tỏa, quấn quanh, cuối cùng kết thành một chiếc khóa mở không ra, để cho người ta có cảm giác khủng hoảng.
Mặt Tô Lưu Cảnh không có bất kỳ biểu cảm gì, nói: "Hình tiên sinh, mời đi ra ngoài."
Hình Hạo Xuyến nhíu mày, vội vàng nói: "Lưu Cảnh, anh nghĩ chúng ta cần nói chuyện một chút!". Anh đã tìm cô suốt bốn năm, kết quả rốt cuộc cũng tìm được, nhưng lại đổi lấy việc cô không ngừng trốn tránh. Có lẽ, lần này anh thật sự có hơi hèn hạ, nhưng nếu được lựa chọn lại, anh vẫn sẽ làm như vậy, nếu không, Tô Lưu Cảnh sẽ gả cho Thương Thiên Kỳ, mà nếu đã như vậy giữa bọn họ coi như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-24h-chong-a-em-khong-muon-lam-the-than/1398656/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.