Nhìn khuôn mặt kiêu ngạo của Cố Học Võ dần biến mất. Quyền Chính Hạo giận dữ trừng cánh cửa đã đóng lại, oán hận chửi đổng lên: “*.”
Cố Học Võ không quan tâm. Xoay người, trong thang máy cũng chẳng có ai ngoài anh và Kiều Tâm Uyển, anh đưa mắt nhìn Kiều Tâm Uyển, ánh mắt vẫn còn bừng bừng lửa giận.
“Anh là đồ man rợ.” Kiều Tâm Uyển không phải không thấy sự tức giận trong mắt Cố Học Võ, nhưng so với Cố Học Võ cô còn giận hơn: “Anh dựa vào cái gì mà đánh người ta? Ai cho anh cái quyền đó?”
“Cô bảo hắn hôn cô?” Cố Học Võ chẳng thèm chú ý tới lời cô, cất bước đi về phía trước từng bước, rồi dừng lại trước mặt Kiều Tâm Uyển, dáng người to cao ấy làm cô thấy áp lực rất lớn, cô ngẩng đầu, không chút sợ hãi.
“Thì sao?”
“Chết tiệt, cô.” Cố Học Võ chống hai tay lên tường thang máy, vây Kiều Tâm Uyển trong hai tay của mình, anh nhìn cô chằm chằm: “Cô dám bảo hắn hôn cô.”
“Liên quan gì tới anh?” Kiều Tâm Uyển khinh bỉ: “Cố Học Võ, anh cũng đừng quên, anh chỉ là chồng trước, là chồng trước của tôi thôi.”
“Chồng trước?” Cố Học Võ nhíu lông mày, đột nhiên nghiêng người áp xuống môi Kiều Tâm Uyển. Kiều Tâm Uyển vội vàng nghiêng đầu qua một bên khiến nụ hôn của anh lại rơi lên má cô.
Hôn hụt khiến con ngươi của Cố Học Võ tối sầm lại, hai tay ôm chặt eo Kiều Tâm Uyển, lại hôn cô, lúc này thang máy dừng lại. Kiều Tâm Uyển dùng sức đẩy Cố Học Võ ra.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bat-dac-di-phan-2/2344646/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.