Tan làm.
Ninh Thiệu từ đồn cảnh sát biết được rằng lời khai của người đàn ông tấn công cô – rằng vợ hắn vô ý trượt chân ngã từ bậc thang dẫn đến trọng thương, sẩy thai v.v… – tất cả đều là lời dối trá.
Người phụ nữ đó không phải vợ hắn mà là người hắn bắt cóc, giam giữ tại nhà, ép cô ấy sinh con cho hắn, thường xuyên đánh đập. Nếu không phải vì cô mang thai, hắn không muốn mất đứa trẻ nên mới đưa đến bệnh viện, có lẽ cả đời này cô cũng không thể thoát khỏi móng vuốt của hắn.
Việc hắn liều lĩnh ra tay với Ninh Thiệu tại bệnh viện không chỉ vì cô báo cảnh sát mà còn bởi hắn muốn bắt cóc cô về để thay thế người phụ nữ đang nằm trong phòng cấp cứu kia, trở thành công cụ sinh sản tiếp theo của hắn.
Ninh Thiệu khi nghe những điều đó cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Nhưng cô nhanh chóng gạt đi.
Với người không liên quan, đến cả cảm giác ghê tởm, cô cũng keo kiệt không muốn ban phát.
Khi rời khỏi đồn cảnh sát, Ninh Thiệu không hỏi cảnh sát về tung tích thi thể của Lâm Yến.
Cô bước ra khỏi cánh cổng lớn, bầu trời u ám, mưa lất phất, giống như lần trước, thời gian này chẳng có ngày nào đẹp, hoặc là u ám, hoặc là mưa phùn.
Dưới ánh đèn huỳnh quang trong nhà, ánh sáng mờ ảo dưới mái hiên, một người đứng thẳng, bất động như một bức tượng điêu khắc.
Bóng người ấy quá giống Lâm Yến, Ninh Thiệu theo bản năng muốn chạy trốn nhưng lại không nhịn được bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-ac-quy-nhom-ngo/2734119/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.