[Tỏ tình]
Lục Dư Bạch sinh ra trong một gia đình hào môn – nhà họ Lục.
Vì sinh sau anh trai năm năm, anh không được bố mẹ yêu chiều. Trong ký ức của anh, bố mẹ luôn bận rộn không ngơi nghỉ, thường xuyên đi công tác khắp nơi. Ngôi nhà lúc nào cũng vắng lặng, chỉ có anh trai là luôn ở bên anh.
Bố mẹ hoàn toàn phớt lờ anh nhưng anh trai – Lục Du – lại như một người lớn, luôn chăm sóc anh từng li từng tí.
Có lần Lục Dư Bạch bị người giúp việc vô ý khóa nhốt trong tầng áp mái, suốt cả ngày anh kêu đến khản giọng cũng không ai đáp lại. Anh ngồi bên cửa ôm đầu gối, căn gác tối om, anh vừa sợ vừa cô đơn.
Đến khi anh trai tan học về, tìm thấy anh trong tầng áp mái, đá tung cửa mà xông vào. Ánh sáng từ bên ngoài rọi vào căn gác tối mù, Lục Dư Bạch thấy anh trai lao đến, lòng nghĩ: Thì ra mình vẫn chưa bị lãng quên.
Thời nhỏ Lục Dư Bạch rất nổi loạn, anh khao khát được bố mẹ yêu thương nên thường xuyên gây chuyện. Thế nhưng ánh mắt bố mẹ chưa từng dừng lại trên người anh.
Vì họ biết, nhà họ Lục chỉ cần có Lục Du là đủ, sự tồn tại của anh hoàn toàn không quan trọng.
Lục Dư Bạch từng ghen tị với anh trai nhưng anh trai lại quá tốt, chưa bao giờ trách anh, luôn bao dung vô hạn với đứa em này.
Về sau Lục Dư Bạch không còn mong chờ tình yêu từ bố mẹ nữa – chỉ cần có anh trai là đủ rồi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-ac-quy-nhom-ngo/2734220/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.