An Đình Đình thâm sửng sốt, sao Tiêu Quân lại biết chuyện này?
Thấy cô ngờ vực như thế, Tiêu Quân mới lạnh nhạt đáp: “Mặc dù ở thành phố G, nhà họ An không được xem là gia tộc lớn, nhưng bọn họ toàn kết giao với những người có danh vọng. Trước đây tôi từng nghe người ta nói chuyện phiếm, nói rằng thấy một người đàn ông có tài năng và diện mạo đều khá qua lại với một cô con gái nhà họ An.
Nhưng không bao lâu sau đó, lại tâm đầu ý hợp với một cô con gái khác trong nhà họ An. Tôi đoán, chắc chắn là anh ta.
An Đình Đình bất lực, ở trong một gia tộc như vậy, chẳng giấu được người khác chuyện gì: “Ừm, đúng là như vậy thật.”
“Tôi có thể nghĩ như thế này không, ban đầu người đàn ông ấy nghĩ rằng cô là lá ngọc cành vàng trong nhà họ An, bởi vậy mới giả vờ yêu cô. Sau khi hiểu rõ, biết được rằng lá ngọc cành vàng thật sự trong nhà họ An không phải là cô, bởi vậy mới sà vào lòng lá ngọc cành vàng thật sự?”
“.." An Đình Đình cảm thấy, người đàn ông này thật sự là Lưu Bá Ôn thần cơ diệu toán còn sống trên đời này.
“Ha ha, ngốc quá.” Tiêu Quân sờ đỉnh đầu cô với vẻ thương xót.
Một hồi lâu sau, anh ta mới nói: “Dường như anh Bùi thật sự có hoài bão lớn, nhưng tiếc thật."
“Sao thế?” An Đình Đình tò mò hỏi.
“Vẫn còn trẻ trung ngời ngời như thế mà mắt đã mù rồi. Một người con gái tốt như cô mà không biết quý trọng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323624/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.