An Đình Đình nghe thấy thế, chỉ ước sao mình có thể cầm dao đâm chết anh ta!
Bây giờ, chuyện làm cô càng thấy căm ghét hơn là anh ta lại dám đụng vào người cô. Cô cố gắng nghiêng người, muốn đẩy tay anh ta ra.
Nhưng nào ngờ, Bùi Minh Lại lại to gan sáp lên, ép cô vào tường.
Anh ta giữ chặt tay cô, nâng lên đỉnh đầu, bàn tay kia lại nhấc chiếc cằm thon gọn của cô lên. Nhìn vào gương mặt quyến rũ
của cô, anh ta tham lam muốn đặt nụ hôn lên đấy.
Dạ dày An Đình Đình nhộn nhạo, cô quay đầu sang hướng khác: “Bùi Minh Lạc, đồ khốn nạn, buông tôi ra.”
Có lẽ tiếng quát này của cô, đã kéo lý trí của Bùi Minh Lạc trở về, sau khi ý thức được hành vi của mình, anh ta lập tức buông cô ra, rồi lùi về sau một bước.
Anh ta vẫn giữ chặt mặt của cô: “Người đẹp vẫn còn đang chờ tôi ở bên trong, để tôi đi xem rồi quay lại ngay, cô chờ ở đây,
không được chạy lung tung, nghe chưa?”
An Đình Đình trừng to mắt: “Anh cút đi ngay cho tôi!”
Nhưng nào ngờ, lần này Bùi Minh Lạc không tỏ vẻ giận dữ nữa mà lại lời trách mắng của cô là tình thú. Anh ta vươn tay xoa mặt cô, rồi nói: “Cưng à, anh yêu em, em kiên nhẫn đợi thêm một thời gian nữa nhé.”
Nói dứt lời, anh ta bèn bỏ đi một nước, không hề quan tâm đến gương mặt sửng sốt của An Đình Đình.
Cuối cùng Bùi Minh Lạc đã đi rồi, cuối cùng An Đình Đình cũng có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323625/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.