Trong lòng An Đình Đình có chút sợ hãi, sợ đắc tội với cậu hai tính cách thất thường.
Vì vậy, nhẹ nhàng đi qua, cẩn cẩn thận thận nói: "Cái đó...Anh Phong anh ấy, không chịu xuống lâu ăn cơm, tôi sợ anh ấy đói
bụng, cho nên...
Quy tắc trong gia đình lớn chính là như vậy, những quy tắc ăn không nói, ngủ không nói này, chuyện ăn cơm tuyệt đối không thể diễn ra trong phòng ngủ.
Lần đầu tiên, Mặc Diệu Dương cũng không để ý, nhàn nhạt gật đầu: "Tôi biết rồi."
An Đình Đình nháy mắt mấy cái, nhìn anh một cái. Sườn mặt của người đàn ông, vô cùng nổi bật, Thượng đế tự tay chải chuốt đắp nặn tinh tế lên khuôn mặt của anh ta. Nhưng mà, một người đàn ông tuấn mỹ như thế, lại có nỗi đau nhất trần thế này.
Cô rũ mắt xuống, cảm thấy hai anh em nhà họ Mặc này, mỗi người đều có điểm ưu việt của mình, nhưng cũng có khuyết điểm trí mạng. Có lẽ, thượng đế thật sự công bằng.
Lúc này, cô nghe thấy lời nói trầm thấp của Mặc Diệu Dương, giống như mang theo vô hạn hy vọng, lại giống như vô hạn phiền muộn.
"Đại ca sẽ tốt lên, nhất định sẽ tốt lên!"
An Đình Đình không khỏi ngẩng đầu, nhìn anh.
Hai bên quai hàm của người đàn ông, thậm chí có thể nhìn thấy dấu răng cắn chặt. Lời nói mặc dù trâm thấp, nhưng không khó tưởng tượng, lúc anh ta nói lời đó, đáy lòng phải nghiến răng nghiến lợi thế nào!
Chẳng lẽ...An Đình Đình vẫn có một lớp sương mù, lấp đầy ngực cô, làm cô không nói không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323661/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.