“Á-——"
An Giai Kỳ kêu lên một tiếng: “Trời ạ, trang phục của tôi bị ướt rôi. An Đình Đình, cô làm thế nào hả?”
An Đình Đình: “Rõ ràng là giám đốc Lâm đá vào, có liên quan gì đến tôi. Với cả, nước này còn là tôi từ nơi xa lấy đến, sao có thể đổ nó đi chứ.”
“Rõ ràng chính là cô đố kỵ tôi làm nữ chính, An Đình Đình, cô còn giả ngốc.” Mặt mày An Giai Kỳ trở nên rất khó coi.
“Được rồi, cãi nhau cái gì, có gì mà phải cãi, không phải chỉ là một xô nước sao? An Đình Đình, cô đi xách thêm một thùng nữa là được rồi.” Lâm Tiêu Tương cười lạnh nói.
Nếu như một người còn dễ đối phó, nhưng bây giờ lại là hai người, hơn nữa còn có một người chính là cấp trên của cô, An Đình Đình cảm thấy khá bất đắc dĩ, chỉ dành lại đi xách một xô nước khác đến.
Chỉ có điêu lân này, Lâm Tiêu Tương không có giở trò gì nữa. An Đình Đình trên đường trở về đã nghĩ, nếu như Lâm Tiêu Tương đạp đổ nước cô xách đến, cô chắc chắn sẽ tát số nước còn dư lên người của cô ta.
Vừa vào cửa, cũng không biết là ai đã vứt một bộ váy lên mặt của cô.
“Giặt bộ đồ này đi.” Lâm Tiêu Tương cất giọng nói.
Bộ váy này rõ ràng vừa mới mặc, thế nào bây giờ lại muốn giặt chứ?
Lâm Tiêu Tương nhìn ra sự nghỉ hoặc của cô, cười nói: “Bộ váy này vừa mới bị cô làm bẩn rồi, cô giặt sạch sẽ rồi mang về nhà đi. Và khoản phí này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323701/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.