"Nhìn bộ dạng nghèo túng này, hơn phân nữa là nhắm vào tiền tài của nhà họ Mặc rồi"
An Đình Đình nhìn người đàn ông đang nói chuyện, nói là đàn ông, không bằng nói là một người đàn ông còn đẹp hơn cả phụ nữ. Da trắng mặt đẹp, môi hông răng trăng, ánh mắt sinh tình nhìn quanh, nhưng vẫn có chút ý lạnh.
Nếu không phải người đàn ông này kiểu tóc anh tuấn, lại mặc một bộ quần áo ngủ của nam, An Đình Đình thật sự xem anh ta là phụ nữ.
"Người này vẫn cứ như vậy, miệng độc." Mặc Diệu Dương khẽ nói.
"Ừ” An Đình Đình gật gật đầu.
Cô ngẩng đầu, liếc mắt nhìn người đàn ông kia. Anh ta vừa thấy cô lớn mật nhìn thẳng mình như vậy, lập tức trừng mắt lên, nhìn giống như là một cô vợ nhỏ bị chọc tức.
An Đình Đình nhịn rất lâu, mới nhịn được sự vui vẻ, quay về phòng mình.
Mặc Diệu Dương thì mang theo đám bạn của mình, vào thư phòng, còn nói chuyện gì thì cô không biết,
Sau khi Mặc Diệu Phong trở về, người hầu gọi cô xuống nhà ăn cơm,
Trong phòng ăn chỉ có ba người bọn họ, đám người đẹp trai lúc nãy đều về cả rồi?
"Về rồi." Mặc Diệu Dương giống như thật sự biết đọc tâm.
An Đình Đình gật gật đầu, cũng không nói thêm gì, sau bữa cơm chiều, cô cùng với Mặc Diệu Phong về phòng.
Lúc rảnh rỗi, An Đình Đình hỏi Mặc Diệu Phong, Thủy Mặc này có phải chỉ có một mình bọn họ hay không?
Mặc Diệu Phong suy nghĩ một chút nói, 'Có đôi khi cũng sẽ có người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323730/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.