Mặc dù ngày thường Mặc Diệu Tuyết cũng rất hay đến Thủy Sam Uyển chơi, nhưng rất ít khi ở lại ăn cơm, thế mà hôm nay cô bé lại chủ động xin ở lại ăn cơm.
An Đình Đình lúc đầu cũng không nghĩ nhiều, còn bảo nữ đầu bếp làm thêm mấy món ăn.
Lúc ăn cơm tối, con bé cũng không giống như bình thường tùy tiện cùng anh hai Mặc Diệu Dương tranh giành âm ĩ cả lên, hôm nay con bé dịu dàng ít nói giống như lần đầu quen biết An Đình Đình vậy.
Diệu Tuyết ngoan ngoãn ngồi ở đó, cúi thấp đầu yên lặng ăn cơm, nhai kỹ nuốt chậm.
Trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng nghi ngờ: Cô gái nhỏ này tối nay làm sao vậy? Từ lúc Mặc Diệu Dương
quay về, cả người đều thay đổi.
Cô âm thầm quan sát, cuối cùng cũng nhìn ra được đầu mối.
Con bé đó mặc dù là cúi thấp đầu, đang yên lặng ăn cơm, nhưng cô bé nhân lúc không ai để ý đến thì liên lét lút ngước mắt lên nhìn về phía Quý Đình Kiêu.
Trong lòng An Đình Đình bỗng chốc hiểu ra, cô gái nhỏ này có người trong lòng rồi, hơn nữa người trong lòng nó lại là Quý Đình Kiêu!
Cô cũng không biết trong lòng mình đang buồn hay vui, tại sao người cô thích lại luôn thích một người khó tính, nhưng Mặc
Diệu Tuyết vẫn còn nhỏ, cũng mới chỉ là một cô gái mười tám tuổi mà thôi, cô bé hiểu cái gì là thích, cái gì là yêu sao? Hơn nữa, đối tượng mà con bé yêu thích lại là một tên quái dị khiến người khác rát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323920/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.