Thế là cả hai chính thức làm hòa, Hứa Tuế xoa thuốc giúp cậu, rồi vào phòng bếp dọn dẹp chén vỡ, sau đó mới nấu một nồi mì trứng gà cà chua mới, giải quyết cơm tối hôm đó cho cậu.
Ngày hôm sau là Tết Đoan Ngọ, mỗi nơi đều có phong tục riêng, tập tục đón Tết ở Thuận Thành là ăn bánh ú, treo lồng đèn giấy và đi đạp thanh vào buổi sáng sớm.
Từ sáng sớm Hách Uyển Thanh đã gọi hai người dậy, rồi lấy cặp lồng sắp xếp bánh ú nóng hôi hổi và trứng trà, bốn người đi ba chiếc xe đạp, đạp mấy cây số ra công viên bờ hồ để đạp thanh.
Thời đấy không khí của các ngãy lễ tết phải gọi là dày đặc, trời vừa tờ mờ sáng, là đã có rất nhiều người đi cùng về một hướng.
Hứa Khang chở Hứa Tuế, nên cô không cần nhìn đường, cứ nằm bò ra lưng bố như sắp ngủ đến nơi.
Trần Chuẩn tự đạp một chiếc, mắt mũi thì lim dim, không nhịn nỗi cơn ngáp.
Hứa Khang nhắc nhở: “Trần Chuẩn à, đừng có lảo đảo, nắm chặt tay lái vào.”
Trần Chuẩn bèn lắc lắc đầu, cố gắng tỉnh táo lên.
Hách Uyển Thanh chê mấy bố con đạp chậm, một mình bà đạp lên trước, lúc này đã chẳng thấy bóng dáng bà đâu.
Đợi đến khi họ đến công viên bờ hồ Hách Uyển Thanh đã gửi xe xong từ lâu, đang đứng lựa vòng ngũ sắc ngay sạp hàng.
Hứa Tuế chạy qua nói: “Mẹ ơi, không cần mua đâu, hôm qua con tự mua rồi.”
Hách Uyển Thanh lựa mấy sợi mẫu bình thường rồi so với nhau: “Mua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-co-duoi-giai-tong/694751/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.