Bóng đêm dày đặc, vừa lúc mọi người ngủ say, lầu dưới truyền tới tiếng thắng xe chói tai đã quấy rầy giấc mộng của Đoan Mộc Mộc, cô buồn bực lật người, rụt đầu vào chăn.
Mấy phút sau, cửa phòng nặng nề bị đụng như muốn vỡ, cô mơ màng muốn mở mắt bật đèn xem có chuyện gì xảy ra, tuy nhiên tay còn chưa chạm vào công tắc điện, thân thể đã bị ép chặt, một mùi rượu nồng nặc, xông vào mũi khiến cô muốn nôn.
"Lãnh An Thần, anh say rồi, đi nhầm phòng rồi." Hơi thở quen thuộc đã khiến Đoan Mộc Mộc đoán được người này là ai, cô đẩy anh ra, nhưng cơ thể của anh đã đổ xuống giống như heo chết.
Khi ngủ Đoan Mộc Mộc không thích kéo rèm cửa sổ, giờ phút này ánh trăng tỏa sáng như dải bạc rơi vào gương mặt cô, da trắng như ngọc, đôi mắt đen như mực, lại bị quấy nhiễu không chịu được, nhìn cô lúc này như có một phong vị khác.
Ngón tay mang theo hơi lạnh không kềm chế được vuốt lên mặt của cô, Lãnh An Thần nhớ đến câu chuyện nghe được lúc trưa ở nhà hàng, trái tim như bị một sợi dây nhỏ siết chặt vài phần, "Em rất muốn rời khỏi tôi sao?"
Lời của anh có chút không hiểu, nhưng đó là sự thật, Đoan Mộc Mộc nặng nề gật đầu, kết quả một giây sau, trên môi nóng lên, anh cuồng tứ hôn cô, hơi rượu mãnh liệt rót vào khiến Đoan Mộc Mộc cảm thấy choáng váng. . . . . .
"Ưmh. . . . . ." Răng môi cọ sát vào nhau đau đớn khiến cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-nho-bi-gat-cuoi-cua-tong-giam-doc/692715/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.