#42
Huyên Lâm Cảnh được đẩy vào phòng cấp cứu lần nữa, Bắc Đường Tùy đầy đau khổ gục xuống tường gần đó, anh nhìn bàn tay mình toàn máu của cô.
" Cảnh...Cảnh..."
Cuối cùng cô làm gì mà phải tàn nhẫn như vậy? Tại sao không nhắm vào anh mà là cô chứ?
Lâm Cảnh của anh đâu có tội gì đâu. Nếu hận thù anh tại sao kẻ đó không lấy mạng anh này, tại sao chứ..
Ở trên sân thượng, Kỷ Hàm Hàm cố gắng bình tĩnh, cùng vệ sĩ lục soát những thứ còn lại.
" Cô chủ...ngoài máu của thiếu phu nhân còn sót lại khẩu súng giảm thanh và công tắc kích hoạt bom tưg xa " Tên vệ sĩ nói.
Kỷ Hàm Hàm từ từ đi đến, quan sát tình hình, lúc này tiếng xe của cảnh sát cũng vang lên.
" Chúng ta không nên đụng vào, hãy để cảnh sát điều tra "
Công tắc kích hoạt của bom ở đây...có thể bom được đặt ở trong bệnh viện này thật.
Cảnh sát lúc này liền phong tỏa mọi thứ, người của Hàm Hàm cũng xuống báo cáo, đội trưởng và các kiểm soát viên khác lên sân thượng điều tra.
" Lần này em dâu tôi bị người ta bắn, chỉ sót lại khẩu súng và công tắc kia. Mong đội trưởng cho đồng đội của mình kiểm soát, tôi e ở bệnh viện đã được đặt bom " Kỷ Hàm Hàm nhìn đội trưởng cảnh sát nói.
" Được, tôi sẽ ra lệnh " Cảnh sát viên đó nói.
" Tôi sẽ cho người phụ, anh có ngại không? " Nhiều người vẫn tốt hơn.
Vị cảnh sát kia có phần hơi e ngại, nhưng cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-duoc-em/2445500/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.