Giang Tuần nắm lấy dây dắt cho, “Đưa con đi.
==========”
Ba bạn nam mãi không đến cuối cùng cũng được lớp tìm thấy ở sân bóng rổ, bọn họ chơi bóng rổ quên cả thời gian.Là mẹ cậu sao?
Dương San phun nước bọt đầy đầu ba người, “Nhanh xếp hàng lên xe đi!”Triệu Thương Thương ngồi xổm đến tê chân, Giang Tuần kéo một cái mới đứng lên được.
Triệu Thương Thương ngồi xổm đến tê chân, Giang Tuần kéo một cái mới đứng lên được.”
Xe buýt cỡ lớn dừng trước mặt họ có thể chở rất nhiều người nhưng dù sao chỗ ngồi có hạn, hai người ngồi một hàng, chen chúc, ai thân với ai thì ngồi chung.Đi bộ khoảng mười phút là đến trạm xe buýt, ven đường cũng có xe đạp công cộng, tài xế taxi đã đợi ở ngã tư để đón khách.
Triệu Thương Thương và Giang Tuần đi phía sau nên không còn chỗ ngồi, hai người miễn cưỡng tìm được chỗ đứng.Hay là người thân nào khác?
Triệu Thương Thương đeo cặp trước ngực, hai tay nắm lấy chỗ ngồi phía trước. Giang Tuần đứng sau lưng cô, cậu dễ dàng nắm lấy vòng nhựa treo phía trên.Hầu hết học sinh trong lớp đều làm việc theo nhóm hai hoặc ba người, nhưng cũng có người lười nên tập hợp thành nhóm bốn năm người.
“Không xa lắm đâu, tới ngay thôi.” Triệu Thương Thương quay đầu nói với Giang Tuần.Triệu Thương Thương ôm cặp sách, dùng móng tay cạo đi vết bùn khô trên đó, đột nhiên không nhịn được thò đầu ra nhìn lại, Giang Tuần vẫn còn đứng ở vị trí lúc xuống xe, bên cạnh cậu có thêm một người phụ nữ cao gầy mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-bat-gio-lan-vu-lam/1733032/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.