Dương Miên Miên ngẩng đầu lên, phát hiện đối phương rất cao, cô chỉ cao đến tầm n.g.ự.c đối phương.
Đối phương lúc này cũng đang rũ mắt đánh giá cô, đồng tử màu nâu nhạt, lộ ra mấy phần lạnh lùng bàn quan.
Dương Miên Miên ngửi được mùi sát trùng nhàn nhạt từ đối phương, cong môi cười lộ ra hai lúm đồng tiền thật sâu: ”Có thể nói cho tôi biết sinh nhật của anh không?”
Triệu Anh Hùng trừng mắt ngạc nhiên.
Dư lão sư bị tiếp cận? Khiếp sợ quá đi, là Dư lão sư suốt ngày nhàn nhạt ưu thương, độc thân từ trong bụng mẹ, nay lại có người tìm hiểu?
Dư Duyên ngẩn người, ánh mắt nhàn nhạt dừng lại trên khuôn mặt người con gái đang tươi cười trước mặt vài giây, nói ra một dãy ngày tháng.
Dương Miên Miên thả tay ra, lấy di động lên mạng tra thử bát quái người này một chút.
Toàn âm! Khó trách chỉ cần đứng cạnh thôi cũng có thể làm cô thoải mái như vậy, lạnh căm căm. Đứng bên người này, cảm giác oi bức của cô giảm đi rất nhiều.
Đúng là trời sinh một cặp a….
Dương Miên Miên tức khắc sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên, giơ giơ di động lên nói: ”Thêm wechat nhé!”
Dư Dương nghe lời móc di động ra.
Triệu Anh Hùng đanh mặt nhắc nhở: ”Vị này tới phối hợp điều tra!”. Họ là nhân viên công vụ, không nên tiếp xúc thân mật cùng đối tượng tình nghi.
“Ừ.” Dư Duyên gật đầu, sau đấy mở di động quét mã wechat của Dương Miên Miên.
Triệu Anh Hùng: ”…”.
Hắn định nói gì, sau lại quyết định không nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-dot-ma-so-nhat-dai-bach/1223194/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.