Dương Miên Miên từ cục cảnh sát về liền dính lấy giường ngủ vùi, đến cả mơ cũng lười.
Ngủ một giấc, dậy đã là 3 giờ chiều, bụng rột rột kêu, cô là bị đói tỉnh.
Như ngày thường, cô nấu một gói mì, mở TV lên. TV chậm chạp 2s mới bắt đầu xuất hiện hình ảnh. Vừa đúng kênh địa phương lại đang đưa lại tin buổi sáng.
Nhìn đám cảnh sát trầm mặt ra ra vào vào trên TV, Dương Miên Miên bình tĩnh thong thả ăn một đũa mì. Nếu theo lịch trình hàng ngày, ăn xong mì cô sẽ ngồi chơi một lúc, sau đó chuẩn bị đi làm. Nhưng hôm nay cô lại đổi ý. Cô muốn tìm hiểu xem là ai khiến cô suýt chút nữa phải gánh tội thay.
Dương Miên Miên lái xe đi vào Tây Thành. Giờ là thời điểm nóng nhất ngày. Dù xe có mở điều hòa, Dương Miên Miên vẫn thấy có chút phiền muộn.
Vì có án mạng nên xung phòng khám Quý thị đều căng dây phong tỏa hiện trường.
Đường đã vắng nay chả còn thấy ai qua lại, cửa hàng xung quanh không mở, cổng nhà ai cũng đóng chặt, không biết có người ở trong hay không.
Mặt trời toả nắng chói chang, nhưng dưới một mảnh hiu quanh này lại làm cho người ta có cảm giác âm trầm hoang vắng.
Dương Miên Miên dừng xe ở bên đường, không do dự bước qua vạch cảnh giới. Cửa phòng khám đóng chặt, Dương Miên Miên suy nghĩa một chút liền vòng ra phía sau. Phía sau lưng phòng khám tựa vào khu vực nhà dân, hai bức tường cách nhau chỉ tầm 1 mét, tạo thành một khe chật chội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-dot-ma-so-nhat-dai-bach/1223197/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.