Ngồi yên một chỗ thu tiền đến tận trưa . Toàn thân tôi mệt mỏi, ê mông quá đi mất . Ngồi hàng tiếng đồng hồ mà không ê mơi là lạ ! Tôi lướt nhìn trong quán một lượt . Mặt tôi tối sầm lại , cái ý định cho mọi người nghỉ ngơi sớm dập tắt hẳn vì bọn họ vãn ngồi yên ở đó!!! Đừng đùa chứ 1 Mấy người đó ngồi hơn tôi mấy tiếng liền ngồi không biết ê mông sao mà nếu không biết tki cũng phải biết ngắm zai như vậy là đủ rồi . Họ ngắm cứ như là chưa bao giờ nhìn thấy , như chưa bao giờ thấy kim cuonwg sang lấp lánh vậy . Đúng là mê zai . Mê zai đúng là một loại bẹnh khiến con gái ngày nay càng thần kinh hơn mất . Họ quên ăn , quên ngủ , quên học để ngồi ngắm ! Bó tay .
‘’ Gia Linh , cậu nghỉ được rồi đó’’ Lớp trưởng đến cạnh tôi , vỗ nhẹ vai bảo
Tôi chỉ gật đầu nhẹ , nghỉ tki nghỉ chứ ngu j ngồi đây tiếp làm j cho mệt chứ ! Chỉ có những đứa ngu mê zai như mấy đứa con gái kia mới có thể không thấy mệt khi ngồi một chỗ . tôi đi ra chõ của Khánh Phong và Hoàng Minh , chỉ cần đuổi hai an hem này ra là mọi chuyện sẽ đơn giản hon rất nhiều còn vè việc Khánh Nam và Hàn Lâm , chuyện đối với hai bọn họ như ăn kẹo không hà .
‘’ Mời hai người về’’ tôi đi đến chỗ Khánh Phong , giọng không mấy khách khí nói . Đừng nghĩ anh ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-lanh-lung/591416/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.