Đúng là một tấm biển bằng đồng có ghi rõ hàng chữ “Đơn vị Q” đã được gắn lên cửa, nhưng cánh cửa hỏng bản lề đang được dựng sát tường, tựa vào cụm ống dẫn nước nóng trung tâm chạy dọc theo hành lang dài bất tận của tầng hầm.
Một chục thùng sơn vơi quá nửa có mùi nồng nặc vẫn đang nằm la liệt trong căn phòng sẽ trở thành phòng làm việc của anh.
Trên trần treo lủng lẳng bốn bóng đèn huỳnh quang thế hệ cũ, loại đèn phát ra tiếng ồn làm cho người ta nhức đầu chỉ sau một thời gian ngắn.
Nhưng các bức tường thì không có gì phải chê trách, ngoại trừ màu sắc của chúng gợi liên tưởng đến vách tường của một bệnh viện Đông Âu.- Hoan hô Marcus Jacobsen.
- Carl làu bàu trong lúc cố gắng đánh giá tổng thể về hoàn cảnh mới của mình.Trên cả trăm mét cuối cùng của hành lang tầng hầm, anh chẳng thấy ma nào.
Không một bóng người, không một chút ánh sáng ban ngày hay không khí tươi mát, không có gì giúp cho nó khác với Quần đảo Gulag.
Có ví von nó như tầng địa ngục thứ tư thì cũng là lẽ tự nhiên.Carl đưa mắt nhìn hai chiếc máy tính mới tinh và mớ dây nhợ gắn với chúng.
Có vẻ như đường truyền dữ liệu đã được chia ra làm hai, theo đó một chiếc được nối với mạng nội bộ, và chiếc còn lại nối với mạng toàn cầu.
Carl vỗ vỗ chiếc máy tính thứ hai.
Ở đây, anh có thể ngồi hàng giờ lướt mạng tùy thích.
Không có những quy định vớ vẩn về an ninh mạng hay bảo vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-trong-long/2524540/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.