Giang Nguyên Dã lại lơ anh.
Hạ Tân Nam tự giác đổi đề tài: "Paparazzi kia là người bên truyền thông giải trí Sơn Hải à?"
"Ò." Giang Nguyên Dã nhăn mũi: "Thẻ công tác của lão ghi thế, nghe lạ hoắc."
"Sơn Hải là một nền tảng livestream nhỏ dưới trướng Tống Nghệ." Hạ Tân Nam giải thích: "Là công ty con của họ."
Giang Nguyên Dã hiểu liền: "Bảo sao hăng hái thao túng fan cuồng thế, lại còn định bôi xấu tôi. Cái của khỉ gì vậy?"
Hạ Tân Nam an ủi cậu: "Sau khi hoàn tất việc thu mua, Thiên Hành sẽ có quyền điều hành hoạt động kinh doanh, thay máu toàn bộ, chậm nhất là trước thềm năm mới sẽ ổn thoả. Lúc đó sẽ không còn ai kiếm chuyện với cậu nữa, không cần phải để bụng."
Giang Nguyên Dã liếc anh: "Vậy là tôi nợ thầy Hạ ân tình lớn rồi."
"Chuyện nhỏ, không đáng là bao." Hạ Tân Nam hào phóng đáp.
"Òm." Giang Nguyên Dã tiếp tục ăn cơm.
Hạ Tân Nam nhìn cậu, đột nhiên cười khẽ.
Giang Nguyên Dã khó hiểu: "... Anh cười cái gì?"
"Cậu cứ ăn đi, tôi đi bàn công việc với đạo diễn, chắc chắn phải tăng cường an ninh ở phim trường." Hạ Tân Nam nói xong liền rời đi, không giải thích lý do tự nhiên bật cười.
Giang Nguyên Dã lấy điện thoại mở cam trước, dòm kỹ khoé miệng, không dính cái gì dù chỉ là một hạt cơm.
Thế cuối cùng là Hạ Tân Nam cười cái gì?
Khùng!
Cậu mở Weibo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-hi-bach-gioi-tu/2737733/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.