Vào một ngày nắng đẹp, Khương Điềm mắt gấu trúc bay vào phòng tắm như một linh hồn vất vưởng, cô lấy lọ tinh dầu hương thảo, soi gương rồi nhỏ một giọt lên mũi.
Mùi hương thảo nồng nàn tràn ngập khoang mũi trong tích tắc.
Nhờ phúc của chủ nhà mà cô cả đêm không ngủ được, dù đã đi rửa mặt mấy lần nhưng vẫn thấy thoang thoảng mùi hương của bột giặt và thuốc lá trên người chủ nhà.
Điều kinh khủng nhất chính là, cô luôn cảm thấy có cảm giác ấm áp, mềm mại trên chóp mũi.
Nụ hôn của anh đến quá bất ngờ khiến Khương Điềm không phản ứng kịp, chỉ có thể bất lực nhìn chủ nhà nhắm mắt lại, vừa chân thành vừa dịu dàng, nhẹ nhàng áp môi lên chóp mũi cô.
Hình ảnh này đã được ghi lại trong đầu cô, tua đi tua lại, không thể nào quên.
Khương Điềm – người chưa từng bị mụn đầu đen, bật dậy trên giường vào lúc 3 giờ sáng, tàn nhẫn xé miếng dán lột mụn đầu đen được tặng kèm khi mua sữa rửa mặt ra, rồi nhìn chằm chằm thời gian trên đồng hồ trôi qua 15 phút, như một chiến binh, cô cạy một góc trên mũi, “xẹt”, xé xuống.
“Á!” Khương Điềm che mũi, đau đến nỗi suýt rơi nước mắt.
Tự ngược xong, cô nằm trở lại giường, nhắm mắt lại vẫn cảm giác được chủ nhà đang hôn lên chóp mũi mình.
Anh nhắm mắt, hơi nghiêng đầu.
Hàng mi đen rũ xuống.
Hơi thở nóng rực của anh.
Lòng bàn tay ấm áp nâng cằm cô của anh.
Di chứng lớn hơn một cái ôm một vạn lần.
Quả thực dũng mãnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-huong-thao-thu-vi/1845423/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.