- Nhật Phong làm sao cơ?
Bà Như nhìn cô, không giấu nổi sự lo lắng của mình. Liệu Song Nhi đã nghe thấy tất cả sự việc chưa? Ánh cũng chỉ im lặng. Nhận thấy không khí không mới vui vẻ ấy, cô liền chạy tới lay tay Như, rốt cuộc là sao? Không lẽ Nhật Phong đã gặp chuyện gì rồi?
- Cô à, có chuyện gì xảy ra với Phong hả?
-....
- Cô Như, nói con biết đi.
Giọng Nhi to hơn khi không nhận được câu trả lời. Lòng cô nóng như lửa đốt, cô sợ, rất sợ cái cảm giác mất đi người mình yêu.
- Thằng bé...
- Vì thành tích học tốt nên Nhật Phong được chuyển sang một trường khác tốt hơn để học một thời gian. Chỉ có vậy thôi con gái à.
Nói rồi, Ánh đến bên cô, đặt nhẹ tay lên bờ vai đang run rẩy đó như muốn trấn tĩnh. Nhi vẫn không hết nghi ngờ, hỏi tiếp:
- Sao vừa nãy mẹ lại hét to quá vậy?
- À, vì ta bực. Tại Phong dám bỏ Song Nhi của mẹ mà. Nhưng con cũng đừng giận nó nhé. - Bà cười hiền. Rồi cô cũng thở phào nhẹ nhõm, đáp:
- Dạ, không có chuyện đó đâu. Nhưng mà may quá, con cứ sợ cậu ấy gặp chuyện gì?
Mí mắt của Ánh hơi cụp lại, bà đã nói dối cô rồi. Nhưng chỉ lần này thôi, hãy cứ để Song Nhi nghĩ rằng điều đó là đúng. Bởi lẽ đây là cách duy nhất giúp một người đa cảm và yếu đuối như cô không phải đau khổ.
- Ánh này, cậu nghĩ Nhi, con bé..._ Như nói bằng chất giọng trầm, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-le-to-ngoc-nhung-to-biet-cau-yeu-to/2456799/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.