"Mẹ xem này."
"Hở?"
Mẹ tao nhìn tao, tao nhìn mẹ tao, hẳn là hai ánh mắt đắm đuối nhìn nhau.
"Mẹ nhìn đầu con ý, ai cho nhìn chim con!!" - Tao nhanh chóng đóng khóa quần lúc nãy đi tè quên kéo lên....
Bọn mày biết gì không? Để câu tiền lì xì hiệu quả mà không kém sang ý, chỉ có duy nhất 1 cách.
Đó chính l--
Địu, xem mẹ tao nhẫn tâm dựt mất mấy cái lì xì kẹp trên tóc của tao.
...
Bezt mùng 1 tết, vừa mất tiền oan vừa mất mẹ mấy cọng tóc vàng ngọc đáng yêu.
Đau đớn hụt hẫng, tao ôm ngực trái khụy xuống đầy đau đớn, hận trời xanh sao phụ lòng người, hậ---
"Hị hị cháu nhớn rùi mẹ cháu bảo hong nên nhận nì xì, nhưng mà bác có tâm thì cháu có nòng nhận liền à <3"
Áp lì xì em yêu lên ngực trái, phù, thế là vết thương lòng của tao cuối cùng đã lành lặn hơn chút ít rùi.
Cơ mà, vết thương chưa kịp khép miệng thì tao đã ăn ngay nhát dao chí mạng.
"Kì I được học sinh giỏi không Bô? Ơ?? Sao lại khóc??"
"Cháu được học sinh... hức... suýt tiên... tiến..."
Nhục! Nỗi nhục của bộ giáo dục!! Ghét nhất là tết nhất cứ hỏi xem được học sinh gì ná ná!! Chỉ là cái danh hiệu thui mà!!
Cái đó không quan trọng, quan trọng là lớp 5B của tao 30/35 đứa giỏi còn lại khá, trừ tao suýt khá nè!!
Nhắn đến lại cay hết cả sống mũi.
Nhận thêm cái lì xì nữa, tao sụt sịt, tao bảo cháu ổn, cháu ổn mà hihi.
Đến chiều cả nhà tao đi chúc tết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-mot-thang-duc-rua-ten-trang/1119798/quyen-1-chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.