11.
Ánh mắt lạnh lùng của ta như lưỡi dao đâm thẳng vào lòng Tạ Thời An. Hắn nắm lấy tay ta, gần như vội vàng mà lên tiếng:
“Vân Khê, nàng yên tâm, ta sẽ không để nàng chịu ấm ức.”
“Cái viện này là ta cố ý sắp xếp cho nàng, cách xa chính viện.”
“Nếu nàng không thích những nha hoàn và bà tử này, ta sẽ cho bọn họ đi hết.”
“Chúng ta sẽ sống như trước đây, nuôi gà, nuôi vịt, khai khẩn một mảnh vườn rau.”
“Vân Khê, nàng không biết đâu, quãng thời gian sống cùng nàng là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đời ta!”
Đây là lần đầu tiên ta nghe Tạ Thời An nói nhiều đến vậy. Hắn nói rằng hắn chưa từng yêu Diệp Uyển Thanh.
Việc cưới nàng ta chỉ là vì trách nhiệm với nhà họ Tạ, là để hiếu thảo với cha mẹ, hoàn toàn không phải vì bản thân.Hắn nói ta là ánh sáng rực rỡ nhất trong cuộc đời của hắn.
Hắn còn nói, bản thân thích đọc sách, nhưng không thích khoa cử, càng không muốn vào triều làm quan.
Điều khiến hắn ngưỡng mộ nhất là cuộc sống của những đôi vợ chồng bình dị ở vùng thôn quê dân dã. Ngày ngày làm việc, tối đến nghỉ ngơi, biến cuộc sống thành một bài thơ điền viên mộc mạc.
Mà Diệp Uyển Thanh là thực tế khiến hắn phải chấp nhận. Chỉ có ta mới là lý tưởng sống mà hắn hằng khao khát.
Người đọc sách đúng là tài giỏi thật đấy.
Không hổ danh miệng lưỡi của họ còn sắc bén hơn cả đao kiếm. Không chỉ có thể giet người, mà còn có thể khắc sâu vào tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-my-nhan-anh-dao-tieu-tuu/399524/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.