Vừa ra khỏi nhà hàng, Hương Tranh liền thấy hối hận. Tại sao cô phải bỏ đi như vậy? Cho dù là dạy cho tên xấu xa Sở Trung Thiên ấy một bài học thì cũng nên đợi đến lúc anh ta đưa cô về đến nhà chứ, như vậy cô sẽ không phải trả tiền xe. Một khoản tiền không nhỏ chút nào, nó sẽ làm cho ví tiền của cô mỏng đi trông thấy. Tiếc đứt ruột… Đó thực sự là ba từ thích hợp cho tình cảnh này của cô. Vừa mất một vụ làm ăn, lại phải trả tiền taxi, thật là tiền mất tật mang. Với bộ mặt thiểu não như vậy, Hương Tranh mở cửa, bước ra nhà.
“Hương Tranh! Về rồi à?” Hương Đình đang ngồi trong phòng khách đan khăn choàng, nghe tiếng mở cửa, cô dừng tay quay ra hỏi: “Thương vụ đầu tiên của em thế nào rồi? Sở Trung Thiên đã chia tay bạn gái chưa?”.
Hương Tranh buồn bã ngồi xuống sofa.
“Chị, chị và anh ta quen nhau à?” Nói đến đây, Hương Tranh bỗng giật mình, dường như cô vừa phát hiện ra điều gì, hoảng hốt hỏi tiếp: “Hương Đình, không phải là chị thích tên xấu xa đó đấy chứ?”.
“Ăn nói hồ đồ. Chị làm sao lại thích Sở Trung Thiên được. Em thừa biết chị có người yêu rồi. Nhưng Sở Trung Thiên không phải người xấu, anh ta là một kẻ bị cắm sừng đáng thương.” Hương Đình miệng nói, tay vẫn thoăn thoắt đưa những mũi đan.
Hương Tranh mắt mở to đầy kinh ngạc. “Chị… chị nói anh ta là kẻ bị cắm sừng đáng thương, nghĩa là sao?”
Sở Trung Thiên rõ ràng là kẻ xấu. Sao chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-hop-dong/2350912/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.