Vệ Thiêm Hỉ nhịn không được nữa, lên tiếng:
"Anh ấy thực sự có năng khiếu. Các thầy ở đoàn văn công từng nhận xét như vậy. Nhưng anh ấy cũng rất chăm chỉ, ngày nào cũng dậy lúc 5 giờ sáng để luyện giọng, rảnh lúc nào là luyện lúc đó. Thời còn ở đoàn văn công, anh ấy đã biểu diễn rất nhiều rồi."
Ngưu Yến lườm dài:
"Thiêm Hỉ, cậu nói cứ như từng thấy vậy."
May
Từ Hiểu Lan khựng lại, chợt nghĩ ra một điều khó tin:
"Thiêm Hỉ, cậu họ Vệ, Vệ Quang Minh trên sân khấu cũng họ Vệ. Hai người là họ hàng à?"
Ngưu Yến nghe vậy, hơi nín thở, nắm tay lại theo phản xạ.
Vệ Thiêm Hỉ đáp:
"Đó là anh trai ruột của tôi, cùng cha cùng mẹ. Còn Vệ Đông Chinh là anh họ tôi. Chẳng phải lúc trước mọi người đọc bài báo viết về bà nội tôi đã nuôi dạy tám sinh viên đại học à? Trong đó có nhắc đến anh trai tôi đấy, người đã kiên quyết thi Học viện Điện ảnh Hí kịch dù cả nhà phản đối. Nếu không, với điểm số của anh ấy, thi Đại học Kinh Hoa thừa sức đỗ."
Mạnh Quỳ không nghĩ nhiều như Ngưu Yến, chỉ thật lòng ngạc nhiên:
"Gia đình cậu giỏi thật! Bà nội cậu đã nuôi dạy các cậu thế nào vậy? Kể tôi nghe với, tôi sẽ về kể lại với chị dâu, bảo chị ấy dạy cháu tôi cho tử tế. Tôi cứ nghĩ cậu đã giỏi lắm rồi, không ngờ cả nhà cậu đều giỏi như vậy." Cô ấy ngập ngừng rồi nói thêm, "Thiêm Hỉ, cậu giới thiệu anh trai cậu cho tôi làm quen được không?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-than-bi-thap-nien-60/1921646/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.