Cả người Trần An An không được tự nhiên đứng đối diện với Diệp phu nhân, tay chân cũng có chút cứng ngắc. Diệp phu nhân trầm mặt, ánh mắt vô cùng sắc bén, không tìm thấy một chút bóng dáng hòa ái thân thiết lúc trước.
Trong lòng Trần An An tự nhiên muốn lùi bước, cô rụt rụt cổ, mắt to chớp chớp, người ta còn chưa nói gì mà đã bắt đầu yếu thế, “Bác, cháu xin lỗi, cháu thật có lỗi.”
“thật có lỗi?” Diệp phu nhân hừ lạnh một tiếng, liếc liếc mắt nhìn hướng phòng bệnh, thấy con nhà mình đang đứng ở nơi nào rất xa nhìn về bên này, trong mắt hiện lên một tia không rõ ràng, “Hai đứa diễn trò thật giỏi đấy! Nghe nói không chỉ mình bác bị lừa, ngay cả ba con cũng chẳng hay biết gì?”
Sắc mặt Trần An An trắng nhợt, ba cô hiện tại vừa mới phẫu thuật, chắc chắn không thể kích động mạnh, nếu Diệp phu nhân không quan tâm đi vào nói chuyện này với ba cô, vậy thì hỏng mất!
“Bác, bác đừng nói cho ba con biết, đều là lỗi của con, con xin lỗi......”
“Chỉ một câu xin lỗi nhẹ nhàng là xong sao?” Diệp phu nhân ngắt lời cô, nét quý phái xinh đẹp trên mặt xen lẫn thương tâm, “Diệp Lương Nhất đã hơn ba mươi, ngay cả bạn gái cũng không có, bác, người làm mẹ như bác trong lòng vô cùng sốt ruột, hai đứa lại làm ra chuyện này với bác!”
Trần An An nghe vậy trong lòng càng thêm áy náy, vừa định nhận lỗi lần nữa, lại bỗng nhiên nghĩ tới có chỗ không đúng, mình hiện tại chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ngoc-coi-ao-ra/1141649/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.