Chương 67 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Cố Nguyên đang đứng bên cạnh “chọc mèo”, quýt béo bị cậu đùa giỡn trong lòng bàn tay. Con mèo cảm nhận được mối đe dọa đến từ Cố Nguyên, liên tục giãy giụa muốn chạy về phía Mặc Lâm, nhưng Mặc Lâm đang bận thái rau, không thể quan tâm đến nó. Nó meo meo hai tiếng rồi cuối cùng từ bỏ việc cầu cứu chủ nhân. Cố Nguyên chưa từng nuôi mèo, nhưng đã đọc qua một vài bài viết về tập tính của mèo. Hiểu biết của cậu về mèo chỉ dừng lại ở lý thuyết, chưa từng có trải nghiệm thực tế, nên đương nhiên không thể hiểu được ngôn ngữ mèo. Nhưng cậu vẫn có thể dựa vào hành động của quýt béo để đoán ra phần nào ý nó muốn thể hiện. Cố Nguyên nói: “Tôi đoán.” Có lẽ quýt béo cũng không ngờ rằng, Cố Nguyên thơm thơm, lại thích trêu chọc nó đến thế. Bị cậu hành hạ, nó cứ meo meo không ngừng, tiếng kêu ngày càng thảm thiết, cuối cùng dựng thẳng đuôi lên, tất cả lông trên người cũng dựng đứng hết lên. Nó phát ra một tiếng “ngao!” chói tai, sau đó chọn thời cơ thích hợp để chạy trốn. Chân sau đạp mạnh một cái, hai chân trước nhẹ nhàng đáp xuống đất, rồi chuồn mất tăm tích trong nháy mắt. Nó không dám mơ tưởng đến mấy con cá nhỏ nữa, về lại ổ nằm cho an toàn thì hơn. Mặc Lâm thấy cảnh tượng vừa rồi có chút buồn cười, sao tự nhiên Cố Nguyên lại gây hấn với một con mèo thế nhỉ? Vừa cắt rau, anh vừa cười nói: “Mèo có cách giao tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/2921384/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.