Chương 68 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Số 38 đường Minh Dương nằm trong một con hẻm cũ kỹ. Nhìn qua là biết con hẻm này đã tồn tại nhiều năm, vẫn mang phong cách mấy chục năm trước. Mặt đường được lát bằng đá xanh, các góc cạnh đã hư hại, cơ sở hạ tầng cũng lạc hậu, toát lên một hơi thở nặng nề của thời gian. Khu vực này thuộc loại góc chết còn sót lại sau quy hoạch đô thị, cách trung tâm thành phố không xa. Do nhìn khá tồi tàn nên giá thuê nhà ở đây tương đối rẻ, rất nhiều người từ nơi khác đến thuê trọ. Vương Nhạc dẫn người đi vào con hẻm, rẽ qua mấy ngã rẽ nhỏ, thấy hai bên nhà trông rất giống nhau, phần lớn là các căn nhà ba tầng tường trắng xám, mỗi căn đều có sân riêng, cửa lớn dán câu đối, cổng sắt đóng chặt. Một nơi không lớn, nhưng lại khiến người ta có cảm giác như không có điểm kết thúc, quanh co ngoằn ngoèo, rất dễ mất phương hướng, lơ là một chút là lạc đường ngay. Vương Nhạc nhìn vào bảng số nhà 38 đường Minh Dương, không có gì đặc biệt, cũng là một căn nhà ba tầng kiểu cũ có sân riêng. Anh gõ vài cái lên cánh cổng sắt, phát ra vài tiếng “keng keng” vang vọng nặng nề. Người ra mở cửa là chủ nhà, một ông lão vóc dáng không cao, người gầy gò, trông khoảng sáu bảy mươi tuổi, tóc gần như bạc trắng hết, dưới lớp tóc bạc có thể thấy ánh sáng phản chiếu từ da đầu. Thấy người đến mặc đồng phục cảnh sát, ông cụ lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/2921385/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.