Chương 126 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Cố Nguyên ngủ li bì hai ngày. Khi tỉnh dậy, bụng trống rỗng, đầu hơi choáng, có vẻ bị hạ đường huyết. Người đánh thức cậu là một cuộc gọi, số điện thoại lạ. Cậu bất giác gọi lại. “Alo?” “Xin chào, vật nhỏ.” Người nói chuyện là một người đàn ông, giọng trầm thấp, âm sắc… Mặc dù âm sắc của người đàn ông rất giống Mặc Lâm, nhưng Cố Nguyên chắc chắn người này không phải Mặc Lâm, Mặc Lâm chưa bao giờ nói chuyện với cậu bằng giọng điệu này. Ngón tay cậu siết chặt, nắm chặt điện thoại, “Anh là ai?” “Tôi là Mặc Lâm a.” Giọng điệu của người đàn ông rõ ràng đang cười, “Người yêu của cậu!” Cố Nguyên im lặng hai giây, não bộ đang hoạt động cực nhanh, “Anh đang ở đâu?” “Tôi đang ở…” Người đàn ông dừng lại, “Trên lầu!” Cố Nguyên nuốt nước bọt, tiếp tục hỏi, “Lầu nào?” Người đàn ông cười một lúc mới nói, “Sân thượng trên đầu cậu.” Cố Nguyên vừa nói chuyện điện thoại, vừa dùng máy tính gửi tin nhắn cho Lý Mông: [Nhanh đến sân thượng nhà tôi!] “Đến tìm tôi đi, tôi có chuyện muốn nói với cậu.” Người đàn ông nói xong, cúp máy. Cố Nguyên không chút do dự, đi thẳng vào thang máy lên tầng cao nhất. Trên sân thượng gió rất lớn, bầu trời đen kịt như sắp sụp đổ, bầu không khí oi bức, dường như sắp có một trận mưa lớn. Một tiếng sét đánh xuống, phía sau phát ra âm thanh chói tai, như muốn xé toạc mọi thứ xung quanh, Cố Nguyên giật mình. Một người đàn ông cao lớn đứng cạnh hàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/2921582/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.