Chương 127 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Cố Nguyên mơ một giấc mơ, mơ thấy mình nằm trên bãi cỏ. Những cây thông mọc lên sừng sững, đối diện là dòng sông róc rách. Cậu thấy một người phụ nữ ngồi bên bờ sông vẽ tranh. Người phụ nữ đang vẽ những con sóc, nhưng những con sóc đều trong trạng thái đã chết. “Tại sao lại vẽ những bức tranh như vậy? Cô có biết hay không…” “Có biết hay không cái gì?” “Có biết hay không, có bao nhiêu người sẽ chết vì những bức tranh của cô?” Người phụ nở một nụ cười, “Cậu đang trách tôi sao?” Cố Nguyên mở mắt ra, ngoài cửa sổ là một màn đêm đặc quánh. Khoảnh khắc tỉnh dậy, trong đầu cậu chỉ còn lại đường nét mờ nhạt của người phụ nữ. Bức tranh [Mặt trời mọc] được biến thành một trò chơi giết chóc, mượn tay của hội chứng siêu hùng để tùy tiện tước đoạt sinh mạng người khác, lấy danh nghĩa: tạo ra một thế giới hoàn hảo. Đây vốn dĩ là một ý tưởng vô cùng b**n th**, người nghĩ ra trò chơi này, nội tâm chắc chắn vô cùng đen tối. Người này rốt cuộc là ai? Thẩm Quân sao? Một vòng giết chóc mới đã kết thúc, mười hai người chết đều đã xuất hiện, trong đó thật sự có người giả chết hay không? Bây giờ đã khác 20 năm trước, 20 năm trước chưa có hệ thống lưu trữ dấu vân tay, nhưng bây giờ đã có rồi. Muốn làm giả cái chết của một người là gần như không thể. Trừ khi… Trừ khi thân phận của người này ngay từ đầu đã sai. Trước đó, Mặc Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/2921583/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.