- A lô mama hả? --- nó vừa nói vừa bước vội xuống cầu thang ăn sáng.
- Cái gì? Music bank korea ha? khi nào thì chúng con khởi hành được đây? --- nó vừa nói vừa nhảy --- vâng, con biết rồi, yêu mama nhất.
Nó vui vẻ bước tới bàn ăn, nơi anh nó ngồi đọc báo đợi nó:
- Mama nói gì mà em vui dữ vậy?
- Mama cho người đặt vé máy bay rồi, ngay khi chiều nay chúng ta sẽ check in ở Tân Sơn Nhất, chắc sáng mai sẽ có mặt ở Hàn để tập dợt cho music bank ă hai! Tin nóng thế này mà em là biết đầu tiên, vui quá tr! --- nó cười tít mắt mà không nhìn thấy ai kia đang ôm bụng cười sặc sụa.
Có tiếng chuông cửa vang lên, chị hầu ra mở cửa:
- Ủa 4 người đi đâu mà đem vali qua nhà Đan vậy? --- nó ngu ngơ.
- Tuần trước anh Hạo Thiên nói là đi music bank kia mà! --- Nam Phong cũng hong biết gì mà trả lời, đáp trả lại sự ngu ngơ của hắn là ánh nhìn viên đạn của nó quay ra sau lưng:
- Trần Hạo Thiên! anh muốn biến em làm trò cười à? biết từ tuần trước sao không nói hả? huhu xấu hổ quá, giận mama vs anh luôn.--- nói xong nó chạy một mạch lên lầu.
- Chuyện gì vậy anh? --- Khánh Bình hỏi.
- Sáng nay mẹ anh gọi nói nó nghe, nó tưởng nó là người biết đầu nên con bé vui lúm, làm anh mắc cười quá trời! --- Thiên nói với vẻ đắc chí.
- Anh hại tụi em rồi, thế nào bã cũng trúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nhoc-buong-binh-cua-toi/480513/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.