Sau khi nó đi, Hạo Thiên cảm thấy vô cùng hối hận khi đã tát em mình, anh lấy lại gương mặt lạnh băng, gọi điện kêu thư ký điều tra camera và hiểu ra mọi chuyện, anh lập tức mua cho nó một sợi dây chuyền có mặt là chữ SR ( viết tắt của sorry) bằng kim cương tặng nó, trên đường về nhà còn ghé lại quán cà phê của Nam Phong mua món nước trà sữa mà nó thích nhất:
- Thiếu gia về rồi!
Anh đưa tay lên ra hiệu cho mọi người nói nhỏ và hỏi:
- Tiểu thư có nhà không?
- Dạ tiểu thư đang trên phòng, không cho ai vào, cứ đứng ở ban công kéo vĩ cầm suốt. --- Chị hầu gái nói với vẻ lo lắng.
- Thôi được rồi, mọi người đừng làm phiền em ấy!
Nói xong, Hạo Thiên lên phòng nó, anh gõ cửa nhẹ:
- Phương Đan ơi mở cửa cho anh đi! Anh hai xin lỗi mà......
Im lặng.............
- Anh biết anh sai rồi, anh có mua trà sữa cho em nè, tha lỗi cho anh hai nha! --- anh vẫn bình tĩnh năn nỉ nó, thật khó tin bá chủ của thế giới đêm lại có thể cầu xin 1 đứa con gái như vậy nhưng....
Vẫn Im lặng.......
- Em không mở cửa anh hai đứng đây quài luôn. --- Hạo Thiên nhăn mặt.
Lúc này, tuy vẫn không có tiếng của nó nhưng bên ngoài nghe được một tiếng vĩ cầm kéo lên buồn bã, tiếng hát nó bắt đầu cất lên làm lắng đọng cả khoảng không rộng lớn.
When I am down and, oh my soul, so weary;
When troubles come and my heart burdened be;
Then, I
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nhoc-buong-binh-cua-toi/480514/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.