Từ ngày hôm đó, quan hệ giữa hai người tốt đẹp hơn, nhưng những chuyện khác dường như lại dần trở nên tồi tệ.
Nếu Hề Ngọc Nhữ hồi tưởng về cuộc đời mình thì đó là một cột mốc đáng nhớ, bởi vì từ thời điểm ấy, anh từ một người bạn học bình thường của Lê Phụng biến thành một tùy tùng ngoan ngoãn nhất, một con chó trung thành nhất. Chỉ là khi đó anh chưa thể phân tích những điều này một cách lý trí, chỉ mải mê đắm chìm trong sự dịu dàng giả dối do chính mình tạo ra.
Nhưng thành thật mà nói, có lẽ Lê Phụng chưa từng lừa gạt anh, bởi vì Lê Phụng chưa từng hứa hẹn với anh điều gì cả.
–
Lê Phụng quả thật có nết thiếu gia, từ nhỏ cẩm y ngọc thực, không biết khổ là gì. Hơn nữa hắn luôn lộ ra bộ dạng ỷ lại Hề Ngọc Nhữ, vậy nên cậu cũng vô thức tiêu phí rất nhiều thời gian cho hắn.
Sáng sớm 6 giờ cậu rời giường, đánh răng rửa mặt xong tốn mười phút nấu bữa sáng cho mình và Lê Phụng. Lê Phụng thích ăn mì, là món mì nước giống lần đầu tiên cậu làm cho hắn, thêm vài giọt dầu mè, cùng nửa muỗng ớt ngâm mà Lê Phụng không ăn được.
6 giờ rưỡi, cậu mang bữa sáng đến lớp 3, hai người ngồi chung một bàn ăn sáng. Bất kể Lê Phụng có tỏ ra khó chịu vì cay hay không, Hề Ngọc Nhữ đều phải đích thân cắm ống hút vào hộp sữa, đưa đến cho Lê Phụng.
Đến 12 giờ trưa, cậu có thể tay không đến lớp 3, khi đó Lê Phụng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-noi-mua-to-econgee/2760855/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.