Người phục vụ phụ trách dẫn đường dẫn Ôn Diễn và Thịnh Nịnh vòng qua khu bình dân chung rồi vòng qua hành lang đi đến phòng riêng.
Tuy rằng nhà hàng Michelin này phải đặt chỗ trước, Ôn Diễn không phải là khách hàng VIP thường xuyên nhưng quản lý cao cấp ở đây đều biết anh. Bình thường anh có thể hẹn ăn cơm riêng tư ở đây đã được xem là vẻ vang cho nơi này rồi, cho nên anh không cần phải đặt trước, muốn vào, nhà hàng cũng không thể không cho vào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vì vậy, Ôn Diễn không đặt trước nhưng được người phục vụ dẫn đến phòng bao tốt nhất, anh cũng không nghi ngờ gì.
"Mời hai vị vào."
Ôn Diễn bước vào trước, đèn trong phòng bao vẫn chưa bật. Nguồn ánh sáng duy nhất là cảnh đêm đèn neon bên ngoài cửa sổ thủy tinh được tô điểm thêm những bông tuyết.
Không thấy Ôn Chinh và bạn gái, Ôn Diễn cảm thấy có gì đó không đúng, nhíu nhíu mày theo bản năng.
Khu vực CBD* nòng cốt ở vành đai ba phía Đông tấc đất tấc vàng, diện với phòng bao chính là tòa nhà Trung Tín, đèn đuốc sáng trưng không bao giờ tắt. Thịnh Nịnh đã từng nhìn thấy một vài bức ảnh mà các blogger nhà giàu đăng lên đều là những tòa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-phai-anh-muon-quyt-no/2048018/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.