🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc đến trấn Xuân Hạ đã gần trưa.

Xe dừng lại trước một khoảng sân nhỏ.

Hai cửa sân hé mở, bên trong trồng mấy cây ăn quả cành lá xum xuê, che khuất căn nhà nhỏ hai tầng phía sau.

Chu Lân Nhượng ngồi trong xe nhìn phong cảnh yên tĩnh trong sân, tiếng cưa truyền tới.

“Thất thần gì thế?” Thầm Niên giục, “Xuống xe xách đồ phụ mẹ nè.”

Hai mẹ con mang đồ vào, cái cưa trong tay ông cụ dưới gốc cây ngừng lại, chỉnh lại cặp kính lão trên sống mũi.

“Ba.” Thầm Niên gọi ông.

Chu Lân Nhượng ngạc nhiên nhìn Thầm Tùng, gọi theo: “Ông ngoại.”

Ngũ quan Thầm Tùng sâu, hốc mắt sau khi già trũng xuống, làn da thô ráp như vỏ cây khiến khuôn mặt càng thêm nghiêm nghị.

Thấy bọn họ về, phản ứng của ông ấy cũng có chút lạnh nhạt.

Chỉ nhìn Chu Lân Nhượng thêm vài lần, nói với cậu: “Đồ ăn đang hâm nóng trên bếp, ông đã ăn rồi.”

Thầm Niên bới cơm, nói đùa với Chu Lân Nhượng: “Không ngờ lại được đối xử như thế chứ gì? Vừa về bữa đầu tiên đã ăn cơm thừa.”

“Người nhà họ Thầm chẳng có chút dịu dàng nào.” Thầm Niên tự tổn thương chính mình.

Chu Lân Nhượng nhớ tới ngày đầu tiên học ở Lục Trung đã bị Thầm Niên đuổi theo đánh một trận còn lạnh lùng, tàn nhẫn hơn bị cho ăn cơm thừa nhiều.

Cậu hừ lạnh một tiếng: “Quen rồi.”

Nhân lúc thời tiết đẹp, Thầm Niên lên lầu hai dọn dẹp phòng, tháo ga trải giường và vỏ chăn cũ ra, giặt rồi phơi khô.

Máy giặt kiểu cũ trong nhà không được sử dụng, cắm điện, tiếng “lạch cạch” vang lên.

Thầm Niên múc nước giếng, bỏ ga giường vào chậu gỗ, xắn ống quần lên giẫm xuống từng cái một.

Trong sân có rất nhiều dụng cụ nghề mộc truyền thống được sử dụng, có đủ loại rìu, cưa, máy bào, búa, đao, Chu Lân Nhượng nhìn từng cái một.

Một lúc sau, Thầm Tùng gọi cậu qua giúp đỡ. “Cháu đè đầu kia.” Thầm Tùng nói.

Lúc kéo cưa, gỗ rung lên, dễ dàng dịch chuyển.

Chu Lân Nhượng làm theo, Thầm Tùng lại kéo cưa, mùn cưa rơi xuống.

“Năm

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-phai-cau-chan-song-roi-khong/2783572/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Phải Cậu Chán Sống Rồi Không
Chương 15: Ông ngoại
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.