Vài sợi tóc con vương lại trên gáy, rõ ràng từng sợi.
Nước suối trong hồ bốc hơi nghi ngút, Diệp Linh Thính ngồi bên bờ thử đưa chân xuống.
Đôi chân thon dài trắng nõn áp vào thành hồ, hai bàn chân thon thả nhúng vào nước khẽ lắc, m.u bàn chân ửng hồng nhàn nhạt.
Lúc mới thả xuống hơi nóng, nhưng thích nghi rất nhanh, Diệp Linh Thính bước xuống bậc đá, cho đến khi ngực chìm trong nước.
Bên kia bình phong, Hoắc Cẩn Hành tháo tai nghe xuống sau khi nghe xong báo cáo từ xa.
Sóng nước lăn tăn, ánh sáng và bóng tối lướt theo sau, ngay khi anh đặt tai nghe và các vật dụng khác lên bàn trà trên bờ, tiếng nước rõ ràng truyền vào tai.
Hoắc Cẩn Hành nhíu mày, bước về phía bình phong.
Các bậc thang trong hồ có độ cao khác nhau, có thể đứng ở mép, có thể ngồi dựa ở vị trí gần bình phong, chiếc giỏ đựng thức ăn nổi trên mặt nước.
Xuyên qua làn sương mù, cô gái đứng giữa hồ, hai chân duỗi thẳng đứng trong nước, nước hồ tràn đến dưới eo, vừa khéo để lộ một đoạn eo thon trắng nõn.
Dây áo tắm quấn quanh cổ áp nhẹ vào xương quai xanh, kiểu áo ng/ự/c nửa kín nửa hở che kín b/ầu ng/ự/c đẫy đà, toàn thân ướt đẫm, những giọt nước lăn dài theo cánh tay mịn màng.
Làn da trắng ngần, màu đỏ tươi rực rỡ, tựa như một đóa sen đỏ nở rộ trong nước, vừa thuần khiết vừa g/ợi c/ảm.
Trước mắt Hoắc Cẩn Hành hiện ra một cảnh tượng như vậy.
Khoảnh khắc ánh mắt giao nhau giữa không trung, Diệp Linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-sao-giong-dieu-va-ve-mat-cua-co-ay-lai-treu-nguoi-den-the/2306383/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.