"Tay ngươi bị thương?"
Tan học, Ngụy Chước Ngưng đột nhiên xuất hiện phía sau Trì Lẫm như một con ma, không phát ra tiếng động.
Trì Lẫm vừa mới học được cách dùng điện thoại lên mạng tìm kiếm tin tức, gõ từ khóa "kiếp trước kiếp này" bốn chữ, kết quả tìm kiếm từng hàng hiện ra, nàng hết sức tập trung lại có chút lo lắng mà bấm vào kết quả đầu tiên, bỗng nhiên có người nói chuyện phía sau, sợ đến mức tai nàng "ong" một tiếng.
Ngụy Chước Ngưng không cảm thấy bước chân mình có nhẹ nhàng gì, ai ngờ con ngốc này lại bị hù cho giật mình.
Rõ ràng bị dọa nhưng vẫn cố gắng làm ra vẻ không có gì, Ngụy Chước Ngưng khóe miệng cong lên, có chút buồn cười.
Trì Lẫm lặng lẽ khóa màn hình điện thoại: "Không có gì, chỉ là vết thương nhỏ."
"Máy tính đâu, Kỳ lão sư nói sao?"
"Kỳ lão sư nói đóng 2000 tệ là được thay mới."
"Ừm, thế là tốt rồi. Này, cho ngươi."
Ngụy Chước Ngưng ném cho nàng một túi thuốc:
"Ta không muốn mắc nợ đồ ngốc đâu." Nói xong nàng liền rảo bước chạy lướt qua người Trì Lẫm.
Trì Lẫm nhìn túi thuốc trong tay, lại thấy nó rất giống loại Lâu Mịch từng đưa cho nàng.
Thời đại này mọi người đều thực sự không thích thiếu nợ ân tình của người khác nhỉ.
Nhưng dù chỉ là một chút ân huệ nhỏ, các nàng đều cố gắng trả lại cho bằng được, mà dáng vẻ đó cũng rất đáng yêu.
Trì Lẫm bắt xe về nhà, trên đường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-the-ket-hon-truoc-ninh-vien/2905274/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.